CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT…
GHI CHÉP NÀY DÀNH LÀ CHO BẠN
1226-1230 và 1131-1135 (up bù 31/1/2021)
1226. Có phân đôi mới có “thành” (cái gọi là Thị hay Phi, Thiện hay Ác); Có “thành” mới có “hoại”. Phàm vật mà không “thành” không “hoại” (tâm tư) mới có thể “trở về” mà cùng thông với lẽ Một (Đạo). Chỉ có bậc đạt Đạo mới thông hiểu lẽ Một ấy mà thôi.
1227. Jesus Christ, Thích ca, Lão Tử chỉ là Một. Vấn đề chánh là Giác ngộ, mà Thiền là Giác ngộ.
1228. Con người “mới” có được phục sinh hay không, con người “cũ” phải chết đi. Con người “cũ” nói đây, là con người nhị nguyên, con người kết tinh của quá khứ, con người của sách vở, của xã hội, của nhân-vi tạo thành, con người của truyền thống lâu đời không biến cải.
1229. Kẻ nào không sống lại, không thể thấy được Nước của Chúa. Nước của Chúa chính là ĐẠO, là Logos chi phối mọi vạn vật.
1230. Hư vô và cái Không là chủ mọi vật. Ba chục căm, hợp một bầu. Nhờ chỗ KHÔNG mới có được cái Dùng của xe. Nhồi đất sét để làm chén bát. Nhờ chỗ KHÔNG mới có được cái Dùng của chén bát. Khoét cửa nẻo, làm buồng the, Nhờ chỗ KHÔNG mới có được cái Dùng của buồng the.
1231. Cái gì trống không thì được lấp đầy. Vì Tạo hóa rất sợ cái gì trống không.
1232. Thực hiện được cái TÂM HƯ là tạo được cho mình một trung tâm động lực thu hút phi thường, có thể chứa đựng tất cả thiên hạ vào trong, bất kể thiện ác, thị phi, vinh nhục…
1233. Với kẻ lành thì lấy lành mà ở, với kẻ chẳng lành thì cũng lấy lành mà ở. Với kẻ thành tín, thì lấy thành tín mà ở, với kẻ không thành tín, vẫn lấy thành tín mà ở.
1234. Dưới Trời, nước không đâu nhiều hơn biển cả. Đó là nơi muôn sông đổ về không bao giờ thôi, mà không hề đầy ; rồi nước biển lại chảy vào sông rạch không bao giờ ngưng, mà không hề vơi.
1235. Hãy để lòng mình to rộng như Biển cả thu hút cả sông rạch vào trong. Sự yên lặng trầm hùng của Biển cả luôn luôn bất biến. Nó cảm thấy không lưng vơi.
Photo : nika_arsha