1341-1345
1341. Chết là điều kiện của cái sinh, cái gì không có chết, là không có SỐNG… Trên cõi đời này, không có chỗ nào dành cho cái chết cả. Tự nhiên là một SINH VẬT sống mãi không bao giờ chết, trên cõi đời này chỉ có cái chết giả mà người ta cho là chết thật
1342. Một mở một đóng, thì gọi là Biến.
Qua lại khôn cùng, thì gọi là Đạo.
1343. Im lặng, không động.
Đến lúc cảm, thì thấy suốt được mọi duyên cớ trong thiên hạ.
1344. có cùng mới có biến, có biến mới có thông, có thông mới được lâu bền.
1345. Đem cái mình ưa thích chống lại với những gì mình không ưa thích, đó là cái tâm bệnh của con người.
Tâm hư thì tròn đầy, chẳng thiếu cũng chẳng thừa.
Bởi ta mảng lo giữ cái này bỏ cái kia, mà chẳng được thư thái.