CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT…
GHI CHÉP NÀY DÀNH LÀ CHO BẠN
1146-1150
1146. Bát nhã có thể được gọi là “trí huệ siêu việt”. Bát nhã là một thứ trực giác, trực giác này làm công việc tóm gọn tức khắc cái toàn thể và cái riêng lẻ của vạn sự. Ðó là một thứ trực giác, nó không cần thiền định quán sát gì cả mà biết ngay số không là vô tận và vô tận là số không. Đây không phải một cách biểu tượng hay theo kiểu toán học, mà là một chứng thực có thể trực tiếp nhận biết được.
1147. Nghệ thuật bắn cung nói riêng và nghệ thuật nói chung không đơn thuần là một kỹ xảo thể thao mà người ta có thể luyện tập, mà là một khả năng bắt nguồn từ công phu trau dồi tâm linh, với mục đích là bắn trúng trên phương diện tâm thức: Cơ bản là xạ thủ nhắm bắn chính mình và rất có thể đạt được kết quả là bắn trúng chính mình.
1148. ….Chỉ trong cuộc chiến đấu nội tâm của bạn với chính mình thì nghệ thuật này mới cho thấy tự tính ẩn mật của nó.
1149. Tất cả các nhà đạo sư bắn cung của mọi thời đại đều nhất trí với nhau, cửa chỉ mở cho những ai có một trái tim thanh tịnh, vắng bóng những mưu toan nhỏ nhặt. Vì đối với các vị đó thì sự chiến đấu của xạ thủ là nhắm vào chính mình – lại vừa không nhắm vào chính mình, rằng có thể anh ta bắn trúng chính mình – lại vừa không bắn trúng chính mình, như thế vừa là kẻ nhắm vừa là đích nhắm, vừa là kẻ bắn vừa là kẻ bị bắn.
1150. Quan trọng nhất là, dù cho nằm ngay trong hành động của mình, xạ thủ vẫn là cái trung tâm bất động. Rồi thì cái vĩ đại nhất và chung kết nhất sẽ tự sinh ra: nghệ thuật trở thành phi nghệ thuật, hành động bắn biến thành cái không bắn, thành một hành động bắn vắng bóng cung và tên; thầy trở thành trò, đạo sư trở thành kẻ nhập môn, cái cuối cùng trở thành cái nguyên thủy và cái nguyên thủy trở thành cái viên mãn.