CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT…
GHI CHÉP NÀY DÀNH LÀ CHO BẠN
1236-1240
1236. TÂM HƯ của con người đắc Đạo, cho mãi mà không bao giờ vơi, thu mãi mà không bao giờ tràn. Đạo thì trống không, rót mãi mà không bao giờ đầy. TÂM có HƯ, mới giàu vô lượng, cho mãi mà không bao giờ cạn.”
1237. Bậc Thánh nhân không thu giữ ; càng vì người, mình càng thêm có ; càng cho người, mình càng thêm nhiều.
1238. Đạo Trời Có khác nào cây cung mà giương lên ; cao thì ép xuống, thấp thì nâng lên, có dư thì bớt đi, không đủ thì bù vào. Đạo Trời là bớt chỗ dư, bù chỗ thiếu..
- 1239. Đừng nghĩ thiện, đừng nghĩ Ác, chính trong lúc đó mới hiện ra được cái Bản lai Diện mục của mình.
1240. Âm Dương là căn bản của vạn biến. Sự lắc qua lắc lại của cái quả lắc là tượng trưng mọi cuộc biến hóa trong Trời Đất (thiên biến vạn hóa) : âm cực thì dương sinh, dương cực thì âm sinh. Nhưng hễ nói đến âm dương luôn luôn nên hiểu ngầm rằng trong Âm bao giờ cũng có cái gốc của Dương, trong Dương bao giờ cũng có cái gốc của Âm. Âm Dương là bất nhị.
Cho nên mới có lời khuyên : “Nhị kiến bất trụ”. Nghĩa là, đừng bao giờ quên cái lẽ “tương nhập” “tương tức” mà chỉ ghé mắt có một bên, bên mặt hay bên trái, để mà thiên hẳn một bên nào.
Photo : lulumoonowlbooks