2/3/2021

CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT…

GHI CHÉP NÀY DÀNH LÀ CHO BẠN

1311-1315.

1311. Đạo Thiền gọi người có “sống” là người có tinh thần “vô trụ”. Nghĩa là không trụ nơi cái gọi là “quá khứ” đã thành “ký ức”. Thiền khuyên ta : “Cuộc sống luôn luôn đổi mới, tạo nên những tình cảm mới. Ngày hôm nay không thể giống ngày hôm qua và đó là cái tuyệt mỹ của lẽ Sống con người (đã thể nhập vào Đạo). Mỗi ngày anh đi làm về, nhìn lại gia đình, phải thấy vợ con đều mới lạ, như ấn tượng mới gặp nhau trong buổi ban đầu”

1312. Suốt đời ta là một cuộc chết dần chết mòn, là vì trong đời sống hằng ngày của chúng ta, ta lo bắt chước kẻ khác, ta sao chép lại những gì kẻ khác nói, ta trốn tránh, ta tuân lời, ta uốn mình theo, tất cả cái đó là chết.

1313. Hạt lúa, trong thửa đất tốt, chết lần, rồi tự diệt để nẩy sinh cành lúa. TA là cái sự tàn phá sức sống ấy, mà cũng vừa làm cho cành lúa mọc được sum sê. TA chấp chứa cái mà, do sự phát triển nội tại của TA, giết TA. TA được kẻ giết TA sinh TA.

1314. Những chiến thắng của TA nằm trong những chiến bại của TA, những cái sinh của TA nằm trong cái tử của TA. Những cái sinh của TA, thực sự chỉ là những cuộc phục sinh, trong những gì giết TA. Nếu TA chết trên không, TA sinh ra trong lòng đất ; nếu TA chết trong tâm thức, TA sinh ra trong xác thịt ; nếu TA chết trong xác thịt, TA sinh ra trong tinh thần.

 1315. Khi người ta tìm TA trên cao, TA ở dưới thấp ; khi họ tìm TA dưới thấp, TA ở trên cao. Khi không ai tìm TA cả. TA ở cùng khắp.”

Lan tỏa nếu thấy hay nhé:

Viết một bình luận

Trần Đức Nhân