99 ngày viết linh tinh về một điều gì đó.

Ngày 22.
 
Cô ngạc nhiên khi gã từ chối việc cô xăm tên gã lên lưng mình.
 
Đối với cô đó là một minh chứng tình yêu của cô dành cho gã. Nhưng hơn hết, cô cho phép gã là một phần quan trọng thanh xuân của mình. Đây là lần thứ mười lăm hoặc mười sáu cô háo hứng đề nghị gã cho phép mình làm điều đó.
 
– Không! Sẽ có lúc em hối hận đấy.
– Em yêu anh, em ngủ với anh, em ở cạnh anh khi anh chẳng có một xu, vậy anh nghĩ em hối hận vì một hình xăm sao?
– Vì những điều đó rồi sẽ tan biến còn hình xăm thì không.
 
Gã kéo cô vào lòng mình. Cô vùng ra khỏi cái ôm của gã đầy khó chịu và tự ái. Cô ngồi dậy, đặt chân xuống sàn, cúi nhặt từng món đồ càu nhàu trách cứ gã bằng một âm điệu nhỏ và khẽ.
 
Gã lẳng lặng nhìn cô đầy cảm thông. Gã đã quen với sự hờn dỗi và cái tính thích là làm, thích là bộc lộ cảm xúc ngay lập tức của cô gái đã yêu.
 
– Em đi xăm đây.
 
Cô cất tiếng sau khi mặc xong đồ. Cô xinh đẹp, nước da trắng hồng khiến những hình xăm của cô càng nổi bật mỗi khi lộ ra. Hôm đó cô xăm chữ Floreal chạy dọc sau lưng. Đó là tháng Tám trong tiếng Pháp, cũng là tháng sinh nhật cô.
 
…..
 
Cô 21 tuổi với tám hình xăm trên khắp cơ thể. Hai trong số hình xăm đó là tên của những người trai cô đã yêu và ngủ, trước khi yêu và ngủ với gã. Hai người cô yêu đều có hình xăm. Cô từng nói với bạn thân mình rằng thích lũ đàn ông có những hình nho nhỏ trên người.
 
Gã 26 tuổi, người duy nhất trong thế giới cô biết không hề có một hình xăm nào, mà cuộc đời của gã đầy những trải nghiệm và biến cố xứng đáng được khắc ghi bằng những hình xăm.
 
– Có gì đáng tự hào đâu. Tất cả rồi sẽ trôi vào lãng quên hết.
 
Gã làm thế thật. Gã yêu cô và lãng quên toàn bộ quá khứ của cô. Cô kể về những hình xăm của mình, những cái tên của người yêu cũ và các bài học mà cô nhận được từ tình yêu.
 
Cô có một hình xăm nhỏ ở bắp tay với dòng chữ “Phải chấp nhận”. Đó là những gì người yêu đầu tiên nói với cô khi hai người ngủ với nhau.
 
Đó là lần đầu tiên của cô. Đau nhưng phải chấp nhận. Sau đó cô cũng chấp nhận một sự thật nữa rằng: tình đầu có thể đẹp nhưng luôn tan vỡ.
 
– Sẽ có thêm tan vỡ cho đến khi em tìm được người phù hợp. Gã hôn cô, một nụ hôn sâu bằng lưỡi dịu dàng nói.
 
– Vậy anh không phải là người cuối cùng đến và ở cạnh em trong cuộc đời này sao?
 
Cô thắc mắc những gì gã nói nhưng vẫn cảm nhận sự trọn vẹn tình yêu qua nụ hôn của gã.
 
– Anh yêu em điên cuồng ngay trong lúc này. Anh yêu em hôm nay nhiều hơn ngay hôm qua, còn ngày mai hay những ngày sau đó thì anh không biết. Anh không hứa trước những gì anh không chắc chắn, mà tình cảm là thứ không chắc chắn nhất trên đời.
 
– Ngay cả khi em đã xăm tên ai đó lên thân thể mình. Ý anh là vậy đúng không? Cô nhắm mắt đáp.
……
 
Cô và gã chia tay. Một cuộc chia tay ít nước mắt vì đã được dự đoán từ trước. Đó là mối tình duy nhất cô không xăm lên cơ thể mình.
 
5 năm trôi qua, cô yêu thêm vài lần. Lại có thêm những hình xăm cho tới khi gặp một người xứng đáng để kết hôn. Và người ấy đã xuất hiện.
 
Cô và người đó yêu nhau đến mức cô muốn xoá đi những hình xăm cũ, những cái tên cô đã yêu và những gì cô muốn cho vào quên lãng. Một lần đi ăn với gia đình anh, cô nhìn thấy ánh mắt khó chịu của mẹ anh khi thấy những hình xăm trên bắp tay, cánh tay và cổ tay mình.
 
Cô nhớ về gã, nhớ về một ý tưởng mà gã từng nói với cô trong một chiều hai đứa ngồi cà phê.
 
-Anh sẽ tìm cách tạo ra một loại mực có thể tẩy đi mọi hình xăm một cách an toàn nhất.
 
Cô bật cười vì đó là ý định điên rồ. Cô chỉ biết người ta đi xăm, hoặc đi xăm đè lên hình xăm cũ để che hay xoá đi hình xăm cũ chứ không bao giờ có thể xoá đi toàn bộ để trở lại là một trang giấy trắng. Nhưng cô biết gã sẽ làm, vì gã là kẻ điên rồ nhất cô từng biết.
 
Nhớ lại ký ức đó, cô chợt nhận ra là 5 năm vừa qua cô đã mất liên lạc hoàn toàn với gã. Nhưng nhờ giây phút này bất chợt nhớ ra này, cô lên mạng và tìm được một tiệm xăm chuyên xoá đi những hình xăm. Chủ tiệm là một cô gái nổi tiếng xăm rất đẹp trong giới. Cô cũng biết người này, nhưng chưa có dịp sử dụng dịch vụ.
…..
 
Cô gặp lại gã khi đến tiệm xăm. Gã là chồng của cô gái chủ tiệm. Con gái nhỏ của hai người cũng ở đó.
 
Thời gian làm mọi thứ trôi vào quên lãng, nhưng cũng bắt đầu nhiều thứ khác một cách đầy bất ngờ. Gã đã làm được điều cô cho là điên rồ.
 
Cô thì tìm được người ở cạnh suốt cuộc đời mình. Vợ gã còn nhiều hình xăm hơn cô, gã thì vẫn như 5 năm trước, không một dấu mực trên người.
 
Gã vui vẻ kể rằng vợ nhiều lần nói rằng hãy để cô ấy xoá đi những hình xăm đó, những hình xăm liên quan đến những cuộc tình trước đây nhưng gã lắc đầu. Gã nói gã yêu cả những thứ không thích ở cô, gã yêu cô một cách trọn vẹn chứ không phải là một cơ thể thuần khiết mang một màu trắng.
 
Cô hỏi gã có thể ôm mình một lúc có được không. Gã mỉm cười, nhẹ nhàng kéo cô lại ôm như một người bạn lâu năm mới gặp lại.
– Cảm ơn anh nhé.
– Vì chuyện gì thế?
– Vì tất cả.
– Vì cả việc em không phải tốn thêm tiền để xoá đi một hình xăm mang tên anh nữa đúng không?
– Anh vẫn là kẻ đáng ghét như ngày nào.
 
Mọi thứ có thể quên lãng.
Những hình xăm có thể xoá nhoà.
Nhưng những ngọt ngào thì không.
 
Photo : IG
Lan tỏa nếu thấy hay nhé:

Viết một bình luận

Trần Đức Nhân