Mình không phải là coder. Mình là người kể chuyện nên câu chuyên startup của mình xin được phép viết dưới dạng một tự truyện với nguyên nhân bắt đầu, lý do, tại sao, làm thế nào về startup của mình và team.
Post 1
Công nghệ không phải là đam mê hay lựa chọn đầu tiên của mình. Những phép màu, màn đọ kiếm trên một ngọn tháp chọc trời trong thế giới song song có tên là Sans Couci, những truyện ngắn và tiểu thuyết hiện thực có xuất ít nhiều sex trong đó. Đó là nơi mình thuộc về và nếu được chọn mình muốn trở thành tỉ phú đôla như Rowling, tác giả Harry Potter chứ không phải là Bill Gates. Mình bắt đầu viết những dòng đầu tiên truyện kì ảo vào năm lớp 7. Mẹ mình không bao giờ cho tiền ăn sáng nên đừng nghĩ là có tiền mua truyện tranh. Bọn bạn đọc Yugi hay Phong Vân thì mình cũng thằng em trai đọc Những người khốn khổ, ba chàng lính ngự lâm và chờ đợi từng tập Harry Potter một để đọc. Để mua được cuốn Harry Potter, mình và em trai đã để dành tiền cả năm. Năm nào không có thì dụ thằng bạn nhà khá giả chơi với em trai mình mua rồi thay nhau đọc.
Về toán mình không phải là dốt mà là cực ngu vì không hiểu nổi cách giáo viên dạy ở trường. Mình năm lớp 6 2 điểm toán thi học kì, năm lớp 8 0,5 điểm. Còn điểm văn, trước thi học kì 2 năm lớp 8 mình bị chủ nhiệm đình chỉ học 2 tuần vì bị ghi tên vào sổ đầu bài là 7,5. Cô dạy văn nói rằng mình thuộc top điểm cao văn trong lớp khi đi thi.
Sau năm đó mình đúp lớp lần hai. Lần thứ nhất là năm lớp 6 vì mình bỏ học 3,4 tháng do chán học. Lần này sự nghiệp học hành của mình chính thức kết thúc. Mình hoàn toàn chọn việc bỏ học và đến bây giờ đó là một trong những điều mình đúng trong 30 năm đã qua. Trở thành một tiểu thuyết gia đâu cần một tấm bằng.
Vì thế, việc sau này mình có liên quan đến công nghệ, đồng nghĩa là với các con số là một điều chưa bao giờ có trong hành trình cuộc đời của mình. Mình có thể viết được gần 900 trang truyện kì ảo trên word, nhưng không thể hiểu phép chia ba là thế nào.
Tuy nhiên, mọi thứ là vô thường, bước ngoặt đến vào cuối tháng 9 năm 2011, mình có cơ hội được nhận vào một công ty outsoure tên là QAZ ware vốn là công ty sở hữu viettruyen.vn – là website post truyện có chức năng wall chat để mọi người comment hay post chủ đề nằm ở góc bên phải mà mình tham gia post truyện. Mình gặp anh Kiên và anh Hoàng – Giám đốc QAZ ware trong lần trao thưởng cuộc thi viết do viettruyen tổ chức. Hôm đấy có khoảng 15-16 người đến và từng người giới thiệu về bản thân. Đến lượt mình thì mình vừa bỏ một công việc làm thêm để viết truyện trong 5 tháng nay. Tiền để dành đã hết nhưng mình không thể quay trở lại với công việc kia được. Ai cũng có một lựa chọn để sống toàn vẹn với cuộc đời của mình. Mình quay sang hỏi mọi người, mình nên đi con đường mình muốn dù khó khăn hay đi con đường giống mọi người mà dễ dàng. Anh Hoàng đã nói rằng anh ấy ủng hộ mình đi theo hướng mình muốn.
Đến lượt anh Hoàng chia sẻ thì mình hoàn toàn bất ngờ khi biết anh Hoàng bỏ học đại học Bách Khoa, trái ý bố mẹ không muốn làm nhà nước mà học Aptech rồi làm cho 1,2 công ty trong nước trước khi sang Anh làm việc kiếm tiền về Việt Nam mở công ty vào năm 2009.
Qua hôm đó khoảng 1 tuần thì anh Kiên là đồng sáng lập viettruyen cùng anh Hoàng hẹn mình cafe nói chuyện hợp tác. Chiều hôm đó mình và anh Kiên đã nói rất nhiều về việc thay đổi giao diện, cách thức thu hút người dùng, tầm nhìn lâu dài… Cuối cùng anh Kiên nói rằng mai hãy mang laptop lên công ty nói chuyện, vì anh Hoàng có thể sẽ hỗ trợ mình về mặt tiền nong khi nhận lời quản lý viettruyen.
Mình có nói rằng mình toàn viết trên PC ở nhà chứ không có laptop. Anh Kiên bảo thế hơi khó vì bây giờ ai cũng có laptop, nó giống như chiếc cần để câu cá vậy.
“Được rồi, anh sẽ hỏi anh Hoàng xem có chiếc nào cho chú không”. Anh nói giọng không chắc chắn lắm.
Hôm sau mình tới số 4 Khương Đình là địa chỉ Qaz ware. Anh Kiên đến sau mình 10 phút rồi dẫn mình lên văn phòng nằm ở tầng 4 và 5 trong một toà nhà 11 tầng. Khi mình bước vào thì thấy cũng có vài bạn đang đợi phỏng vấn nhưng là về code. Đợi 30 phút thì anh Hoàng lên. Hôm đấy mình mặc quần bò, áo sơ mi cộc tay còn anh Hoàng mặc quần đùi, áo phông và đi dép lê. Anh có mang cho mình một chiếc laptop HP khá cũ, hỏng wifi phải mua usb wifi cẮm vào. Chính anh Hoàng mua và tự tay cài đặt cho mình. Anh Hoàng nói bây giờ chiếc laptop thuộc về mình dù hơi cũ. Mình thực sự cảm động trước điều này. Sau đó anh lên tầng phỏng vấn nhân viên mới và nói hẹn mình cuối giờ làm nói chuyện.
Cả ngày hôm đó mình với anh Kiên bắt đầu làm việc bằng cách đọc truyện và comment cho các bạn mới tham gia. Đến tầm 6h30 tối thì anh Kiên lên tầng trước nói qua về mình với với anh Hoàng. Rồi sau đó anh Kiên gọi mình lên.
Lúc đó mình mới biết viettruyen.vn chính là startup đầu tiên mình tham gia trước khi hiểu khái niệm startup là gì. Nói chính xác thì viettruyen.vn thiếu tương đối những tiêu chí để có thể gọi là startup vào bây giờ. Nhưng nhìn chung nó vẫn là một startup với kinh phí xây dựng và vận hành sever, website do anh Hoàng bỏ ra, còn anh Kiên thì duy trì và tìm cách thu hút người dùng với mục tiêu top 3 website đọc truyện chữ Việt Nam.
Về vấn đề tiền nong thì viettruyen chưa có doanh thu nên anh Hoàng sẽ hỗ trợ mình 1,5 triệu tiền xăng xe đi lại. Như đã kể ở trên, mình đã ở nhà hơn 5 tháng để viết lách và đã tiêu hết tiền để dành từ công việc làm thêm. Mình không hề nhận một khoản nào từ mẹ mình vì bà cũng không có nhiều tiền từ lúc mình nghỉ học. 1,5 triệu mình phải cực kì chi li thì mới đủ dùng vì thật ra số tiền này chỉ đủ đổ xĂng và ăn sáng. Mình đã sống với mức hỗ trợ này không phải 2,3 tháng mà là hơn 1 năm 6 tháng. Không phải 1 startup của anh Hoàng mà là 2 startup. Vì thế vài năm sau khi Elon Musk nói rằng nếu bạn sống dưới 2 đô la 1 ngày thì không việc gì bạn không thể làm được cả. Mình biết mọi người nghĩ rằng đó là điều không thể và Elon đang làm quá lên, nhưng thực sự là mình đã sống được mức 2 đô la ấy dù có những hôm đói run cả người.
Tháng lương đầu tiên mình bị rơi một cách khó hiểu và anh Hoàng tạm ứng lương tháng thứ 2 500 nghìn. Đến bây giờ mình sẽ trả lời đơn giản rằng tại sao mình có thể sống và ở lại công ty lâu như thế với khoản tiền ít như thế. Mình yêu công việc này và mình biết mình đang học hỏi được rất nhiều thứ giá trị hơn tiền lương
( Còn tiếp)
Ảnh là logo vietrruyen.vn – startup đầu tiên mình tham