11/9/2021

CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT…

GHI CHÉP NÀY DÀNH LÀ CHO BẠN

1127-1130

1127. Tri thức không còn được xem là một thực thể độc lập tách biệt với bối cảnh của chính nó. Thay vào đó, tri thức có hoàn cảnh nhất định, thuộc về chủ thể chứ không phải khách thể, gắn kết vào một hệ quy chiếu riêng biệt, luôn mang tính tương đối và có thể giải thích lại.

1128. Đa số chúng ta sử dụng phần thời gian trong cuộc đời để làm việc và công việc của chúng ta thường quyết định nơi cư trú và những người xung quanh ta. Do đó, đối với hạnh phúc của chúng ta, tự do lựa chọn công việc có thể quan trọng hơn cả quyền tự do sử dụng thu nhập trong thời gian rảnh rỗi nữa.

1129. “Lập kế hoạch” hay “tổ chức”sự phát triển nói chung là vô nghĩa, là mâu thuẫn ngay trong thuật ngữ. Ý tưởng cho rằng tâm trí của con người phải tự giác kiểm soát sự phát triển của chính nó xuất phát từ nhận thức sai lầm về lý tính của con người. Sự thực là chỉ có lý tính mới có thể “chủ động kiểm soát” được cái gì đó khác và sự phát triển của lý tính là kết quả của quá trình tương tác giữa các cá nhân với nhau. Cố tình kiểm soát nó là chúng ta đã đặt giới hạn cho sự phát triển của nó và không chóng thì chầy sẽ dẫn đến sự trì trệ về tư tưởng và sự suy thoái của lý trí.

1130. Bi kịch của tư tưởng tập thể ở chỗ nó bắt đầu bằng việc coi lý tính là tối thượng nhưng lại kết thúc bằng việc tiêu diệt lý tính và đã hiểu sai tiến trình đóng vai trò nền tảng cho sự phát triển của lý tính.

Photo Mybookfeatures

 

Lan tỏa nếu thấy hay nhé:

Viết một bình luận

Trần Đức Nhân