25/2/2021

CÓ THỂ BẠN CHƯA BIẾT…

GHI CHÉP NÀY DÀNH LÀ CHO BẠN

1301-1305

1301. Con đường tu “thập thiện” (lo trau giồi các đức hay nết tốt của luân lý thông thường được gọi là thánh đạo sẽ không bao giờ đưa anh đến GIẢI THOÁT được. Những bậc thánh trên các bậc thánh, dù họ có hy sinh cả tính mạng của họ cho nhân loại, cho một đấng Thiên liêng cao cả nào nhất cuả họ… họ cũng vẫn mãi sống trong vô minh và bị giam mãi trong vòng luân hồi sinh tử ), nếu họ không hiểu rằng tất cả cái đó, thực ra chỉ là những trò chơi con trẻ, những thứ mộng, huyễn, bào ảnh do chính tâm trí của họ đã tạo ra và phóng lên bức màn vô tận của HƯ VÔ.

1302. Cuộc sống, tự nó không có mục đích gì cả. Nó là vậy, vì nó phải vậy. Nói đến mục tiêu là đặt giới hạn cho cái SỐNG vô chung vô thủy. Lý tưởng không thực, chỉ là một mơ vọng mà thôi. Chỉ có cái sống trong hiện tại, mới có thể gọi là thực mà thôi…

1303. Sự vật tự nó đâu có mâu thuẫn, vì mỗi sự mỗi vật đều là một Thái cực, một tiềm lực chứa cả Âm Dương. Có mâu thuẫn chăng là khi nào anh đến với sự vật bằng một thái độ lựa chọn, hoặc muốn chiếm đoạt vì ưa thích hoặc ruồng bỏ vì không ưa thích, hoặc chấp nhận vì nó hạp với mình, hoặc chối từ vì nó không hạp với mình, nghĩa là anh đến với sự vật bằng một ý niệm ưa hay ghét.

1304. Con người là một cái gì vô tận (hư vô). Cuộc sống cũng vô tận. Đem cái vô tận của bên trong (tâm hư) để mà ứng với cái vô tận của bên ngoài (nội ngoại tương ứng) đó là hành động của bậc giác ngộ.

1305. Sống là một sự thiên diễn luôn luôn đổi mới. Mỗi sự mỗi vật luôn luôn đổi mới, trong mỗi sự việc xảy ra, không bao giờ có sự lặp lại cái đã qua.

Photo Adamkylejackson

Lan tỏa nếu thấy hay nhé:

Viết một bình luận

Trần Đức Nhân