NHỮNG KÝ ỨC RƠI RỤNG

Tôi không nhớ đã bao lâu sau khi thức dậy là bản thân vẫn còn nhớ về ký ức của đêm qua, mà không biến mất ngay trước khi tôi mới cảm nhận là đã từng trải qua. Ký ức đó đơn giản thôi, chỉ là tôi đã tắm lúc mấy giờ, phân vân sẽ …

Đọc tiếp

NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG CỦA CÒI.

Một thằng đần là những gì người khác mô tả về Còi sau lần đầu tiên gặp. Chắc chắc lần thứ hai tất cả vẫn đều giữ nguyên chính kiến của mình, như đá tảng không thể lay chuyển dù chỉ nửa phân. Tôi cũng vậy, bố mẹ cùng bà nội anh cũng thế. Nên …

Đọc tiếp

NGƯỜI CHIA BÀI

Cả tháng nay Ngọc đã không còn đi ăn trưa với đồng nghiệp, dù đó có là cô bạn thân thiết nhất cũng không. Trước đó Ngọc luôn là người khởi xướng, tổ chức những buổi ăn trưa giữa các chị em với nhau. Đúng 12 giờ kém 10, không nói không rằng, Ngọc khoác …

Đọc tiếp

Có Thể Đã Khác

*Truyện có chi tiết đến thuốc lá, nhưng không hề nhận 1 đồng từ bất kì nhà sản xuất nào và không cổ xuý hút thuốc. Nếu một trong những thằng bạn đang bên ngồi cạnh hỏi rằng, điều gì đã làm tôi cảm thấy tụt hết cảm hứng khi ngắm nhìn cặp chân vượt …

Đọc tiếp

LỐI ĐI NHỎ TRONG BỆNH VIỆN LỚN

*Truyện viết về 1 gã ngủ ít bị cộng đồng đưa vào viện cách ly, 1 tay bác sĩ đầy triển vọng và 1 em y tá tóc bạch kim thích màu hồng. “Giấy tờ hợp lệ. Tất cả vỗ tay chào đón bệnh nhân mới nào”. Một nữ bảo vệ với nụ cười phúc …

Đọc tiếp

Trần Đức Nhân